“Xem video của chị Min Ngo kiểu được healing lắm, xong nghĩ nếu có kiếp sau mình cũng không thể nào có được vibe như chị ấy”.
“Thề! Xem chị Minh healing lắm luôn. Vlog nhưng cảm giác giống như xem bộ phim thì đúng hơn, siêu cinematic. Nói chung là tất cả mọi thứ chị làm đều vô cùng hoàn hảo”.
“Một trong những vlogger tớ thực sự rất yêu đó là chị Diệp Minh. Mỗi lần xem video của chị cảm giác bình yên đến lạ luôn ấy”.
“Rất khuyến khích bác xem kênh Min Ngo nhé! Chị quay video đẹp lắm, giọng healing kinh khủng luôn”.
…
Tất cả những dòng bình luận này đều nói về Diệp Minh – chủ kênh YouTube Min Ngo khi gõ “Min Ngo” ở Threads – MXH có phần lớn người dùng là Gen Z. Dường như nhắc đến cô gái này, từ “chữa lành” sẽ ngay lập tức hiện ra, cho thấy sức ảnh hưởng ngầm của cô đến người xem giống như một liều thuốc tinh thần, có thể xoa dịu những trái tim đang xáo động.
Nhưng thuốc nào mà thuốc chẳng đắng! Phía sau những thước phim “chữa lành” về cuộc sống của một gia đình nhỏ ở Pháp, về công việc thường ngày, về em bé Bốc, về những chuyến dạo chơi trong rừng… thế giới của Diệp Minh cũng không nhẹ nhàng lắm. Cô có nhiều lúc khủng hoảng, có đủ hỷ nộ ái ố cực kỳ rộn ràng và điển hình của một người phụ nữ bình thường.
Sợ mong đợi thiếu thực tế của người khác về mình
Chào Diệp Minh,
Điều gì khiến bạn quyết định đến với YouTube? Bạn có xác định vibe của mình là “chữa lành” ngay từ đầu?
Từ những năm 2007 – 2008, khi YouTube mới được mọi người biết đến, mình đã dành rất nhiều thời gian để tiêu thụ nội dung trên nền tảng này. Nhưng mãi đến khi sang Pháp và học sắp xong thạc sĩ rồi mình mới quyết định dựng thành video và up lên. Lúc đấy chỉ vì muốn chia sẻ những trải nghiệm thú vị của mình cho người thân, bạn bè ở Việt Nam xem. Nên thực lòng mà nói, mình luôn nghĩ sẽ không có nhiều người xem video, dù là hồi đó hay bây giờ vẫn tự hỏi: Tại sao?
Thời gian này mọi người dùng từ “chữa lành” khá nhiều, theo mình tạm hiểu là các bạn cảm thấy yên bình, dễ chịu khi xem video. Mình cũng không chủ đích chọn vibe như vậy. Thậm chí, dựng video xong mình luôn tự thấy bản thân nghịch và hài hài nên nghĩ rằng mọi người sẽ comment như thế. Ai ngờ mọi người lại dùng những từ như “nhẹ nhàng”, làm mình có chút hoài nghi rằng mình chưa nhìn nhận chính xác về bản thân. Ở ngoài mình nghịch hơn nhiều.
Còn để tự đánh giá thì mình thấy bản thân không “chữa lành” lắm. Tâm trí đôi khi cũng xáo động, cũng khủng hoảng này nọ nhưng mà lúc ấy thì mệt quá, không quay video được. Mình cũng có nhiều vấn đề đang tự chữa mà không biết lành chưa. *cười lớn*
Nhưng đâu đó trên mạng người ta sẽ nghĩ rằng cuộc sống nhẹ nhàng của Diệp Minh chỉ là trên màn hình, còn ngoài đời khó mà như vậy…
Đúng vậy! Hầu như các bạn xem kênh mình tinh tế lắm. Mọi người hiểu là có những lúc mình không tiện quay, có những lát cắt cuộc sống không tiện chia sẻ.
Tạm thời, cuộc sống của mình cũng có phần nhẹ nhàng, êm đềm vì mình thường đưa ra những lựa chọn để có được điều đó. Nhưng mình cũng chỉ là một người bình thường, có nhiều vấn đề khác nhau trong các khía cạnh của cuộc sống và có nhiều tâm sự. Những bạn xem video của mình lâu năm, chắc đã thấy một vài khoảnh khắc đấy rồi.
Có khi nào bạn thấy hơi áp lực với mong đợi Diệp Minh ngoài đời cũng “hoàn hảo” như trên mạng?
Trên vlog mình cũng đâu có hoàn hảo nên không thấy áp lực gì nhiều. Vả lại, mình hiểu rằng bản thân không thể luôn luôn đáp ứng được mong đợi của mọi người trên mạng xã hội.
Thỉnh thoảng, khi đọc tin nhắn của mọi người gửi cho mình, mong mình luôn vui vẻ tích cực. Mình thường nói rằng mình không thể như thế mãi được và mong các bạn đừng mong đợi gì ở mình. Mình nghĩ không mong đợi gì ở nhau mới duy trì mối quan hệ tích cực một cách lâu dài được, bao gồm cả mối quan hệ giữa mình với các bạn ủng hộ kênh. À, có điểm này mình khác trên mạng và khá ngoài mong đợi, mọi người nói ở ngoài mình bé xíu.
Diệp Minh hay gọi mình là người thích làm vlog, thay vì influencer. Việc chọn danh xưng đấy có giúp cho bạn tránh xa áp lực từ cộng đồng mạng và để giữ cho bản thân sự tự do sáng tạo nội dung không?
Mình hay gọi mình là người “thích làm vlog”, trong tương lai vẫn sẽ ưu tiên vai trò này, vì quay phim và ghi lại cuộc sống là sở thích của mình. Còn “influencer” là vai trò đến sau và đi kèm, khi đã có người quý mình ở vai trò đầu tiên. Mình không ngại khi tự gọi là influencer nhưng lối sống hiện tại không quá phù hợp với công việc đó, dù có thể sau này sẽ khác.
Tuy nhiên, công việc của influencer cũng thú vị, khi mình có cơ hội làm việc với đa dạng các nhãn hàng. Mình có thể làm việc từ xa, tự chủ thời gian, phù hợp với đời sống người mẹ freelancer bận rộn. Và mình vẫn làm content theo kiểu của mình, chỉ là có một chút áp lực cần tìm hiểu kỹ càng trước khi giới thiệu các sản phẩm và dịch vụ mới đến với người xem.
Thực tế thì dù thế nào cũng khó tránh khỏi sự ồn ào trên mạng. Trong những tình huống như vậy, khi nào bạn thấy cần phải lên tiếng, chứng minh bản thân?
Thực ra mình không dùng nhiều mạng xã hội, ngoài lúc chat chit với người thân. Mình chỉ muốn có khoảng thời gian vui vẻ làm video và tương tác với các bạn xem kênh, đặt sự vui vẻ thư giãn lên hàng đầu nên không muốn có ồn ào nào cả. Thậm chí có comment chưa tích cực, mình cũng không dành thời gian trả lời. Tuy nhiên, nếu có các vấn đề nghiêm trọng, tuỳ vào mức độ cần thiết mình sẽ cân nhắc để lên tiếng.
Người xem luôn có nhìn nhận tinh tường nên mình cứ chân thành thôi. Còn nếu bỗng có thị phi vô lý và mình không thể tự bảo vệ cho những giá trị mà bản thân tin là đúng, chắc mình đành không dùng mạng xã hội nữa. *cười* Mọi thứ trên mạng với mình là cuộc dạo chơi, nếu dừng lại để tránh những điều tiêu cực là việc nên làm thì mình sẽ làm.
“Cái gì bắt nguồn từ sở thích thì không khó lắm, trừ việc làm mẹ”
Nhiều người chọn nghỉ việc hoặc nghỉ việc ở văn phòng – làm freelance sau khi sinh con, theo Diệp Minh, được và mất của việc đó như thế nào?
Để đi đến quyết định này còn tùy vào môi trường, hoàn cảnh gia đình, thể trạng của em bé. Nhiều bạn ở nước ngoài cũng chọn nghỉ việc trong giai đoạn đầu tiên của con, hoặc sau đó chuyển sang freelance, vì muốn ưu tiên cho những ngày tháng đầu đời của con. Và ngoài ra ở nước ngoài thường không có nhiều sự trợ giúp từ ông bà, khó tiếp cận với các dịch vụ hơn so với ở Việt Nam.
Mình thích sự lựa chọn này vì được tự chủ thời gian. Mình có thể cho bé đi học muộn hơn và về nhà sớm hơn, tự tay dọn dẹp nấu nướng xen kẽ với thời gian làm việc.
Tuy nhiên, mình lại là người cần nhiều tương tác xã hội, nên khi ở nhà quá nhiều, mình bị mất cân bằng giữa các vai trò. Có lúc mình cảm thấy hơi tách biệt với thế giới, hoặc lo lắng là sự nghiệp đang hơi giậm chân tại chỗ. Nhưng mình không thể có mọi thứ cùng lúc được.
Làm mẹ, làm việc, làm content – cái nào khó nhất với Diệp Minh?
Mọi vai trò đều là mình tự chọn và bắt đầu vì thích nên mình thấy không khó, mình có đam mê để phát triển dần dần.
Trừ việc làm mẹ!
Mình có kế hoạch sinh con từ trước nhưng làm mẹ rất rất rất khó. Đến nỗi đôi khi mình tự hỏi ngược bản thân: “Ôi mình đã thực sự sẵn sàng chưa?”. Các công việc khác đều có máy móc, giấy tờ, hợp đồng,… có rất nhiều thứ để kiểm soát được các công đoạn diễn ra trôi chảy nhưng làm mẹ thì không. Em bé là biến số thay đổi mọi lúc mọi nơi, em lớn lên và khác mỗi ngày, mình phải thay đổi liên tục để thích nghi với sự thay đổi đó.
Các cô bác hay bảo là “Em bé còn bé thì vấn đề bé, em bé lớn lên thì vấn đề lớn hơn” nên phải chấp nhận con đường làm mẹ là con đường học suốt đời.
Dường như làm mẹ là thời gian căng não đến nỗi người nhẹ nhàng nhất cũng có lúc nổi nóng…
Đúng rồi. Khi tức giận mình cũng hay lỡ lời. Mình thấy rất thương chồng vì nhà chỉ có 2 người lớn, mình mà muốn xả giận gì là chồng phải nghe. Mình cũng hay “quang quác” không phải luôn luôn nhẹ nhàng đâu. *cười lớn*
Nhưng mọi người xung quanh cũng bảo nhiều vấn đề khi qua cách mình nói đều nhẹ nhàng hơn. Có thể là do mình luôn sợ khi tức giận, không đủ lý trí để kiềm lại được thì dễ nói những lời làm tổn thương mọi người.
Nếu sợ như thế thì Diệp Minh có hơi thả lỏng trong việc nuôi dạy và chăm sóc em bé?
Bình thường mình là người khá chill, nhưng với Bốc thì không. Mình có nhiều quy định, có thói quen sinh hoạt để em theo nhất quán. Nhiều khi mình còn hơi máy móc, nghiêm túc quá vì muốn nuôi dạy một em bé có những thói quen tốt ngay từ đầu. Ở nước ngoài nên nếu em không tự chủ, thiếu thói quen nhất quán thì bố mẹ sẽ gặp khó khăn hơn. May là thỉnh thoảng chồng nhắc mình thả lỏng, trong nhiều tình huống với em bé thì linh hoạt lại khiến mọi thứ diễn ra trôi chảy hơn nhiều.
Có một kiểu phụ huynh gọi là “cha mẹ độc hại”, họ để những tổn thương tâm lý ảnh hưởng đến nuôi dạy con cái. Diệp Minh có từng nghĩ đến vấn đề này chưa? Làm thế nào để một người mẹ có thể gạt bỏ hết tiêu cực sang một bên khi ở cạnh con?
Có thể những người đó không biết họ đang ảnh hưởng tiêu cực đến con cái, nếu biết rồi thì chắc họ sẽ cố gắng không làm như vậy. Trong trường hợp này, nếu họ biết bản thân bị tổn thương ở đâu là một điều rất may mắn. Họ sẽ giải quyết vấn đề tâm lý của bản thân trước, và tìm cách để không ảnh hưởng đến gia đình, con cái.
Trẻ con rất nhạy cảm, kể cả trẻ sơ sinh cũng có cảm nhận về không khí xung quanh. Ví dụ, tâm trạng mình không vui là Bốc cảm nhận được ngay nên mình tự nhủ cố gắng kiềm chế để cư xử đúng mực, tạo không khí đầm ấm, thoải mái trong gia đình. Bố mẹ yêu thương nhau thì em bé cũng vui vẻ dễ thương.
Đôi khi mình cũng có những chuyện bực, chủ yếu là trong công việc. Nhưng khi đang chăm con thì tự nhắc bản thân phải tập trung vào việc chăm con, không tơ tưởng đến các vấn đề khác nữa. Mình chỉ chăm chú vào em thôi, tay em bé xinh này, bụng em tròn này,… Thời gian bên gia đình là điều không thể thay thế hay lấy lại được, nên việc tận hưởng thời gian đó là trên hết.
Chữa lành thường đi kèm với cụm yêu bản thân. Diệp Minh nghĩ mình yêu bản thân đến mức nào? Sự tự tin và yêu bản thân có vai trò quan trọng như thế nào với một cô gái?
Mình yêu bản thân lắm. Tuy rằng từ khi có em bé, em trở thành ưu tiên hàng đầu nhưng mình luôn tin là phải lo cho bản thân được đủ những nhu cầu cơ bản trước, sau đó mới chăm sóc, yêu thương em bé và gia đình được. Mình tận hưởng những khoảnh khắc tự chăm sóc bản thân cả về cơ thể lẫn tinh thần. Ví dụ như sẽ chọn lọc những gì mình ăn, những cuốn sách mình đọc, những con người mình dành thời gian cùng…
Mình nghĩ đây không phải là một câu hỏi chỉ dành cho một cô gái, mà dù là ai, nếu có thể cũng nên yêu bản thân. Đặc biệt đối với phụ nữ, cũng phải xem xét đến yếu tố là mình có những ảnh hưởng từ hormones đến với cơ thể và tâm lý, cũng bận rộn hơn do vai trò làm mẹ, nên càng phải quan tâm đến sức khoẻ hơn. Lúc mình khoẻ thì mình nhìn nhận mọi vấn đề cũng đúng đắn và tự tin hơn.
Là một người phụ nữ, người mẹ, Diệp Minh sẽ gửi gắm điều gì đến phái nữ trong ngày 20/10 này?
Hồi còn nhỏ, mình luôn cảm thấy bản thân hơi “nhạt nhòa”. Nếu có ai đó thích, mình thường thấy kỳ lạ vì không nghĩ mình có gì đặc biệt. Dù không hoàn toàn tự ti, nhưng mình thiếu tự tin và không thích nhiều điều về bản thân. Sau này, mình nhận ra rằng chính sự thiếu tự tin này đã khiến mình bỏ lỡ những điều riêng biệt cá nhân. Trong khi đó, mỗi người trên đời đều độc đáo, là một vũ trụ riêng và sự khác biệt ấy tạo nên sự phong phú cho thế giới. Mình cũng có những nét tính cách đặc trưng, sự thú vị riêng và thấy yêu những điều đó.
Cuối cùng, có một câu mình từng nghe được là: “Mỗi người phụ nữ là một bông hoa, tỏa hương theo cách riêng của mình”. Chúc mọi người có thể yêu những điều thuộc về bản thân mình, dù là những điều không hoàn hảo, để có thể tận hưởng cuộc sống trọn vẹn hơn!
Cảm ơn Diệp Minh vì những chia sẻ!