Đã lâu lắm rồi, màn ảnh xứ Hàn mới lại chào đón thêm một bộ phim về đề tài đa nhân cách như Dear Hyeri. Ngược dòng thời gian quay về năm 2015, đấy là thời điểm mà thể loại này nở rộ với Kill Me, Heal Me và Hyde, Jekyll, Me – hai bộ phim được khai thác một cách tỉ mỉ và nghiêm túc theo góc nhìn tâm lý học. Nhưng đó đã là chuyện của 9 năm trước, nhiều người thắc mắc liệu Dear Hyeri – một tác phẩm “sinh sau đẻ muộn” có làm nên chuyện, có mang đến cho công chúng những câu chuyện mới, góc nhìn khác biệt và diễn xuất của Shin Hye Sun có đủ sức “cân” được những nhân cách bị tổn thương ở nhân vật chính?
Trải qua 6 tập lên sóng, công chúng không còn nghi ngờ mà thay vào đó là đắm chìm, cùng khóc cùng cười với những biến cố đau thương và cả niềm hạnh phúc ngắn ngủi của Eun Ho (và cả Hye Ri). Ngươi ta tin rằng đây đích thực là vai diễn “đo ni đóng giày” cho nữ hoàng diễn xuất. Khởi đầu với rating 2%, nhưng tâp 6 của bộ phim đã bứt phá để đạt đến ngưỡng 3.5% – một thành tích đáng gờm của một tác phẩm phát sóng trên đài cáp ENA.
Không cần một nội dung đao to búa lớn, không cần những phân cảnh hành động, hay tình tiết hồi hộp nghẹt thở, Dear Hyeri chinh phục người xem bởi những thước phim “chữa lành” đúng nghĩa, khi từng tiếng thở dài của nhân vật, hay nụ cười thoáng qua của nữ chính cũng có thể len lỏi vào trong nội tâm người xem, như ta tìm thấy chính mình trong đó.
Câu chuyện của những tâm hồn bị tổn thương
Dear Hyeri là câu chuyện xung quanh cuộc sống hằng ngày của nữ phát thanh viên Joo Eun Ho (Shin Hye Sun) – một “bà cô” 38 tuổi nhưng sự nghiệp vẫn cứ mờ nhạt, tình duyên lận đận. Bề ngoại cô luôn tỏ ra mạnh mẽ, bất cần và thậm chí không ngại đôi co với sếp để bảo vệ nguyên tắc làm việc ca sáng của mình. Nhưng ít ai biết rằng, sau 4 giờ chiều, Joo Eun Ho sẽ thay đổi thành nhân cách khác do căn bệnh rối loạn phân ly là Joo Hyeri – 28 tuổi và làm việc ở bãi gửi xe. Trái ngược với tính cách có phần “xù lông” của Eun Ho, Hyeri lại là cô gái bộc trực, vô tư, hết lòng muốn theo đuổi những điều mình thích. Nhưng điều trớ trêu là, Joo Eun Ho lại vẫn chưa dứt tình và còn dây dưa với người yêu cũ – đồng thời là đồng nghiệp làm chung công ty Jung Hyun Oh (Lee Jin Wook). Trong khi đó, Hyeri lại đem lòng cảm mến anh chàng phát thanh Kang Joo Yeon (Kang Hoon). Mọi chuyện dần trở nên lệch quỹ đạo khi tình cảm của Hyeri được Joo Yeon đáp lại, và cô dần cảm nhận được hạnh phúc, trong khi đó Eun Ho vẫn đang loay hoay với những thương tổn trong tâm hồn mình.
Joo Eun Ho được xây dựng là một cô gái bề ngoại mạnh mẽ, không ngại từ chối bất cứ cơ hội nào để lên hình trước công chúng, nhưng thực ra nội tâm của cô đã vụn vỡ khi những biến cố liên tiếp xảy đến. Joo Eun Ho tự trách bản thân là nguyên nhân gián tiếp khiến em gái mất tích, người bà mà cô yêu thương cũng rời bỏ trần thế, đến nỗi người đàn ông mà Eun Ho gửi gắm 8 năm thanh xuân cũng đành lòng nói lời chia tay. Nỗi đau, tuyệt vọng khiến tâm hồn cô mỗi ngày đều trống rỗng, bệ rạc và bế tắc như thế. Nhưng với Hyeri thì lại khác, cô ấy lại trong trẻo, hồn nhiên, chân thành, và không ngại cho đi tình cảm. Hyeri không biết cách kiềm nén cảm xúc khi yêu một người nên mới dẫn đến nụ hôn vụng về với Joo Yeon. Nhờ đó, Hyeri mở được cánh cửa đến với trái tim của chàng phát thanh viên từng thờ ơ với cả thế giới.
Eun Ho mỗi ngày chịu đựng cảnh sống cùng với một nhân cách khác, thì Joo Yeon cũng không khá khẩm hơn là bao khi anh phải thay anh trai thực hiện ước mơ làm một phát thanh viên – trong khi điều anh khao khát thực sự là trở thành một quân nhân. Eun Ho và Joo Yeon rất giống nhau, đều vì mặc cảm mà chấp nhận sống cuộc đời của người khác, nhưng Hyeri lại là chìa khoá mở ra câu hỏi mà hai người đang bỏ ngỏ: “Vậy còn anh, anh có hạnh phúc không” – như một câu hỏi dành cho chính mình – Eun Ho có đang hạnh phúc không, hay chỉ đang cố tỏ ra bình thản, vui vẻ mỗi ngày.
Còn về phía Hyun Oh, dù lạnh lùng nói lời chia tay, nhưng anh vẫn luôn âm thầm ở phía sau giúp đỡ, hỗ trợ sự nghiệp cho Eun Ho. Khác với Joo Yeon, dù là nam phụ nhưng lại được lòng công chúng, thì Hyun Oh dù là nam chính lại ít được người xem ủng hộ, người ta cho rằng anh độc miệng, luôn nói những lời làm tổn thương cô gái mình yêu. Nhưng khi những thước phim về quá khứ của Hyun Oh được hé lộ, người xem mới vỡ oà tại sao nhân vật này lại luôn cứng rắn, lạnh lùng như vậy. Vì anh còn quá nhiều gánh nặng, một phần tuổi thơ không mấy êm đềm khiến anh khó nói ra những lời yêu thương dù trái tim vẫn chất chứa muôn vàn tình cảm.
3 nhân vật – 3 câu chuyện với những quá khứ bi thương, đan xen rồi bị trói buộc vào nhau. Dù ở độ tuổi đã ngoài 30, nhưng họ vẫn phải học cách trưởng thành, nhưng đó không phải là trưởng thành từ những vấp ngã, mà là học cách chấp nhận, buông bỏ đối phương và cả tha thứ cho chính mình.
Hai tuyến tình cảm với hai thái cực trái ngược nhau
Vai diễn trong bộ phim này thực sự đã đưa sự nghiệp của Shin Hye Sun lên một nấc thang mới khi cô có màn trình diễn vô cùng thuyết phục. Dù đảm nhận 2 vai Eun Ho và Hyeri với 2 tính cách khác biệt, nhưng điều này không hề làm khó nữ hoàng rating. Cách nữ diễn viên thay đổi cách ăn mặc, kiểu tóc lẫn tông giọng đều khiến khán giả dễ dàng nhận ra họ đang xem nhân cách nào.
Ánh mắt Joo Eun Ho luôn toát nên vẻ trầm buồn, bất cần, nhân vật này trung thành với gu thời trang công sở, thanh lịch. Trong khi đó, Hyeri lại là cô gái vô tư, không bị gò bó bởi nguyên tắc nên chuộng lối trang phục năng động, trẻ trung, ánh mắt cô luôn rạng rỡ, tươi sáng như chính con người mình. Dù “dùng” chung một thân xác nhưng cả Eun Ho lẫn Hyeri đều không có ký ức của người kia, nên tất nhiên họ cũng không thể cảm nhận nỗi đau, hạnh phúc mà đối phương đang nếm trải.
Vì vậy, dù tuyến nội dung chính chỉ có 3 người nhưng người xem lại thấy như có 2 cặp đôi là Hyeri – Joo Yeon, Eun Ho – Hyun Oh và mong tất cả họ đều có thể có cái kết viên mãn dẫu biết rằng, điều đó không thể xảy ra. Vốn dĩ, nhân cách Hyeri dù có hạnh phúc cách mấy thì đó cũng là nhân cách được sinh ra – và khi Eun Ho bình phục, cũng đồng nghĩa chuyện tình yêu ngắn ngủi với Joo Yeon cũng sẽ trở thành kỷ niệm.
Trên khắp các diễn đàn, nhiều người bày tỏ dành nhiều tình cảm cho “cặp đôi phụ” Hyeri – Joo Yeon hơn khi Joo Yeon không chỉ đẹp trai, thành đạt mà tính cách lại quá đỗi ấm áp, dịu dàng, Chưa kể, với năng lượng tươi sáng mà Shin Hye Sun thổi hồn vào Hyeri – chemistry với Kang Hoon cũng vượt trội và ăn ý hơn hẳn.
So với nam phụ, Lee Jin Wook lại có phần lép vế. Nhưng chưa hẳn vì nam diễn viên diễn “dở” mà bởi vì, xuất phát điểm của hai tuyến tình cảm đã ở hai trạng thái khác nhau. Ở bên Joo Yeon, Hyeri là thiếu nữ lần đầu biết yêu, từng cử chỉ, lời nói của hai người đều mang cảm giác thanh xuân, hồi hộp, tràn đầy sức sống, tình yêu được cân đo đong đếm bằng những rung động, không cân nhắc đến xuất thân, sự nghiệp. Khi ở với Joo Yeon, Hyeri được là “chính mình”, muốn nói những điều mình muốn và không ngại bày tỏ tình cảm, trong khi đó Eun Ho dù rất yêu Hyun Oh nhưng khi gặp nguy hiểm, cô thà bị bỏ mặc chứ không muốn làm phiền đối phương.
Ở phía ngược lại, tình yêu 8 năm của Eun Ho đối với Hyun Oh được tính bằng tuổi trẻ, là quyết định đi đến hôn nhân nhưng không được hồi đáp, cả hai đều đã bước qua cái tuổi để mơ mộng, đã từng yêu thương, đã từng tan vỡ. Họ liên tục đối đầu nhau ở chỗ làm, nhưng tận sâu trong tâm hồn, vẫn là luyến tiếc, không đành lòng nhưng trải qua quá nhiều đau khổ nên chẳng ai còn dám nói lời yêu. Ở tập 5, khi Eun Ho bất ngờ phát bệnh vì chứng rối loạn hoảng sợ, cô đã được Hyun Oh đưa về nhà và cả hai đã sống lại những ngày tháng hạnh phúc như thuở mới ban đầu của hai người. Năng lượng tích cực, nụ cười hồn nhiên, vô tư hiếm hoi của Eun Ho bỗng nhiên xuất hiện, vì cô đang hạnh phúc, nhưng rồi khi nhìn thấy người yêu quay lưng đi, Eun Ho chấp nhận một thực tế bẽ bàng rằng những cảm xúc giả dối không thể khoả lấp những ký ức bi thương, và một lần nữa cô chấp nhận buông tay, như một cách buông tha cho nỗi đau trong lòng còn hơn cứ dằn vặt, rồi dày vò nhau mãi mãi. Tất nhiên, việc theo dõi một tuyến tình cảm chua xót, không trọn vẹn có thể là một trải nghiệm không mấy dễ chịu dành cho khán giả, nhưng nó lại là nội dung cần thiết để khắc hoạ nên cuộc đời nhiều thăng trầm của nữ chính Eun Ho.
Một điểm đặc biệt của Dear Hyeri đó là bộ phim không có nhân vật phản diện, nhưng họ lại có những bóng ma quá khứ không thể vượt qua. Từ đó, họ gặp nhau, học cách chữa lành, tha thứ và dần hoàn thiện đối phương. Điều này cũng tương tự với thông điệp cốt lõi của bộ phim, khi thử thách lớn nhất không đặt để ở người khác, mà nó chính là “hòn đá” tồn tại trong tâm hồn của mỗi người – và chỉ ta mới có thể tìm cách buông bỏ và đặt nó xuống.
Các chi tiết cài cắm tinh tế, tỉ mỉ
Bên cạnh nội dung ẩn chứa nhiều thông điệp về tình yêu, tình thân và cả sự tha thứ, Dear Hyeri còn ghi điểm với người xem bởi sự tinh tế, tỉ mỉ trong từng thước phim và tạo hình nhân vật.
Về cách thiết lập nhân vật nhân vật Hyeri, trong quá khứ, khi Hyeri (nhỏ) chụp ảnh cùng chị gái, cô bé đã vô tình lấy quả bóng bay và che mất đi gương mặt mình. Chi tiết này cùng trùng hợp với tương lai khi Hyeri là một nhân cách “giấu mặt”, thậm chí đến chính chủ còn không biết đến sự tồn tại của “con người mới” này.
Sau khi có mối quan hệ mới Hyeri, trang phục của nhân vật Joo Yeon cũng như được “khai phóng”. Anh không còn mặc nhưng bộ vest gò bó, nghiêm trang mà đổi gu sang tươi trẻ, thoải mái để giảm bớt tính nghiêm trọng và mang tính “xứng đôi vừa lứa” hơn khi sánh đôi cùng Hyeri. Nói cách khác ẩn ý hơn, Joo Yeon đã tìm thấy người con gái có thể gỡ bỏ những khúc mắc trói buộc con người mình và đưa anh trở thành một phiên bản tươi sáng, rạng rỡ và có sức sống hơn.
Bên cạnh đó, yếu tố âm nhạc cũng góp phần rất lớn trong việc đẩy cảm xúc cho cốt truyện. Dù là một bộ phim có sử dụng yếu tố tâm lý, nhưng Dear Hyeri lại không hề mang đến một cốt truyện nặng nề, mà lại mang dáng dấp của một câu chuyện cổ tích với phần âm nhạc ly kì, bí ẩn, đưa khán giả từng bước khám phá về những bí mật ẩn giấu trong nội tâm của từng nhân vật. Trong khi đó, ở những phân cảnh tình cảm, lãng mạn nhạc phim lại chuyển đổi thành những giai điệu da diết, sâu lắng.
Chấm điểm: 4/5
Nhìn chung, Dear Hyeri xứng đáng là một bữa tiệc diễn xuất đỉnh cao cùng với những thông điệp chữa lành mà bất cứ ai cũng có thể xem và cảm nhận được. Một bộ phim không cần tạo nên những tình tiết quá vĩ mô, nhưng nó khiến chúng ta hẫng lại một nhịp và suy nghĩ về việc quan tâm sức khoẻ tinh thần, học cách nói lời yêu thương ai đó, cảm nhận hạnh phúc thực sự…
Và liệu, bạn đã đủ can đảm để tha thứ, chấp nhận những nỗi đau trong tâm hồn chưa?