Theo dõi Anh Trai Vượt Ngàn Chông Gai đến đây, chắc có lẽ nhiều khán giả sẽ mong BB Trần hãy… bớt hài hơn một chút. Chỉ vì quăng miếng duyên quá, tấu hài mắc cười quá mà BB đã khiến cho tất cả mọi người không công nhận đủ tài năng và những nỗ lực mà anh đã bỏ ra cho các tiết mục.
Chỉ đến khi nghe BB Trần chia sẻ đã học violon 1 tháng để đổi lấy vài giây chơi đàn trên sóng, hay học đu dây/nhào lộn 2 tháng để có cú vừa xoay người, vừa hát, vừa tung kim tuyến ấn tượng trong Công diễn 1 vừa rồi – khán giả mới hiểu được một phần những cố gắng của BB Trần khi bước chân vào cuộc thi. Sự nghiêm túc với nghề và tinh thần cầu toàn, quyết liệt đó có lẽ cũng chính là câu trả lời cho thành công tới bây giờ của BB Trần.
Clip: BB Trần chia sẻ về hành trình Anh Trai Vượt Ngàn Chông Gai, trải lòng sự nghiệp 15 năm
Xin chào thái tử BB Trần, tôi đang nghĩ bạn có rất nhiều điều muốn nói về biệt danh mới này của mình đây!
Thật ra hôm đó tôi đang đi quay chương trình, và có đọc được thông tin mọi người chia sẻ trên mạng xã hội, gọi tui là Thái tử còn Jun Phạm là “Con cưng”. Trong tiết mục solo, hai chúng tôi đã nằm trong Top 1, Top 2 rồi mà đến tiết mục nhóm Vợ Người Ta cũng có điểm số rất cao, thế nên mọi người đặt biệt danh như vậy. BB mới nghe cái tên đó đã thấy mắc cười liền! Nghe mà chảnh và hợp với mình chứ! Tôi chạy vô kể cho mọi người là được gọi là Thái tử, rồi kêu luôn mọi người từ giờ phải tôi là Thái tử liền. Đi đâu, gặp ai, tay cũng chắp lại và nói: “Gặp Thái tử mà không chào ư? Quỳ xuống”.
Nhưng cũng dễ hiểu cho những người có sự ngờ vực ở đây…
Thật sự là không có một sự ưu ái nào đâu. Tôi nói thẳng thắn là: Trước giờ, tôi không bao giờ đầu tư tiền bạc vào những thứ như mua lượt bình chọn hay số phiếu. Nói thiệt nha, tôi không giàu nhưng nếu giàu thì tôi cũng… tiếc tiền. Tôi thích việc cứ làm thật tốt vai trò của mình, tham gia cuộc chơi thì chơi tới bến, chơi hết mình, chơi hết ga – rồi sẽ đo được bản thân mình làm tới đâu. Tôi còn không chia sẻ quá nhiều về thể lệ bình chọn nữa mà thích những gì đến một cách tự nhiên hơn.
Như BB nói, ta bước vào cuộc chơi và muốn thử thách bản thân xem đi được đến đâu thì đến. Tuy nhiên, hẳn vẫn phải có một chút sự kỳ vọng vào kết quả?
Bản thân BB là một người lựa chọn tham gia gameshow rất nhiều. Tôi hiểu một gameshow cần những yếu tố gì, họ muốn nhìn thấy một gương mặt như thế nào. Vậy nên khi nhận lời một gameshow mới, tôi cũng đã suy nghĩ rất kỹ. Tôi cần tính toán xem bản thân có thể đóng góp được gì cho chương trình, mình sẽ mang đến một hình ảnh và tiết mục gì tới khán giả – đó mới là quan trọng. Chuyện thắng thua, điểm số, thứ hạng… không bằng chuyện người xem có ấn tượng với tiết mục của mình hay không. Định nghĩa thành công với tôi là vậy đó.
Đã tham gia quá nhiều gameshow, vậy với Anh Trai Vượt Ngàn Chông Gai, nguồn năng lượng mà chương trình này mang đến cho BB có gì khác biệt?
Trời ơi, chương trình này cực kinh khủng. Chưa bao giờ tôi tham gia một chương trình cực như vậy. Các bạn xem trên chương trình là những tiết mục cách tuần, nhưng thực tế, khi đi quay chỉ có 6-7 ngày để tập luyện thôi. Từ việc lên ý tưởng, lên concept, đi thu âm… rất nhiều thứ phải làm trong một tuần. Nhiều khi mấy anh em ngồi than thở với nhau về thời gian quá ngắn để hoàn thiện một tiết mục. Vậy nên để mà nói là trọn vẹn thì không tới đâu, cao lắm chỉ được khoản 70-80% thôi. Mà Anh Tài nào cũng muốn phải mang tới phần trình diễn thật tới bến, đỉnh nóc, kịch trần, bay phấp phới mới chịu.
Hẳn việc trải nghiệm với một tập thể 32 người với nhiều thế hệ và phong cách – cũng là một thử thách mang đến những bài học mới?
Tôi đã học được rất nhiều, mà tính ra là từ lúc tham gia chương trình, tôi chỉ thấy mình được thôi chứ chưa thấy mất. Nếu mất, chắc chỉ là mất thời gian.
Tôi học từ các anh những kinh nghiệm trên sân khấu, hát nhảy thế nà, thần thái ra sao. Rồi học cả cách ứng xử với những người xung quanh. 33 anh tài đến từ mọi vùng miền và mọi lĩnh vực, khi vào cuộc chơi, ai cũng đều rất thoải mái và tinh tế. Ban đầu, tôi sợ rằng mình sẽ có khoảng cách thế hệ, nhưng hóa ra các anh thì… không. Các anh vô là quẩy liền, quẩy trước, quẩy hơn các em nữa. Ai cũng coi nhau như một gia đình, có gì cũng đều chia sẻ và nhận lại sự tận tâm, tận hình hướng dẫn từ các anh lớn.
Ở các chương trình khác, tôi chỉ gặp một vài người mới, còn những gương mặt thân quen thì mình không phải xử lý não bộ quá nhiều khi tiếp xúc. Nhưng với chương trình này, có đến 32 người phải tiếp xúc. Mỗi người một tâm lý, mỗi người một câu chuyện và cách hành xử khác nhau – nhức đầu kinh khủng! Nhưng cũng nhờ việc này mà não tôi được phát triển rất nhiều, bởi nó buộc phải hoạt động không ngừng nghỉ!
Có một anh tài nào khác xa với những tưởng tượng của BB về họ không?
Một anh tài là không đủ! Rất nhiều người! Tôi đã bị vẻ ngoài của họ đánh lừa. Trường hợp tôi thấy tương phản nhất đó là anh Quốc Thiên và anh Binz. Anh Quốc Thiên lên sân khấu thì đĩnh đạc, trữ tình và lãng mạn bao nhiêu thì ở ngoài ảnh… hỗn bấy nhiêu. Chao ôi cái mỏ của anh hỗn tàn canh gió lạnh, không ai hỗn bằng anh, anh ấy là Top 1 trong lòng BB luôn rồi. Chỉ một câu nói bình thường thôi nhưng rơi vào miệng anh là thành hỗn liền. Vậy mà giờ đi diễn ở đâu cũng đi phân trần là Quốc Thiên đâu có hỗn đâu.
Người còn lại là anh Binz. Trước giờ mọi người hay gắn anh với mác “bad boy”, đúng là nhìn ngoại hình anh bad thiệt. Nhưng hóa ra anh rất hiền, hiền dễ sợ, rất tử tế luôn. Cách anh Binz cư xử cũng nhẹ nhàng mà cách anh quăng miếng cũng… nhẹ luôn. Vậy nên anh quăng miếng là mọi người cười mím chi không à, đâu ai dám cười lớn đâu tại ảnh quăng miếng nhẹ quá đó. Nhưng mà zui nha, ảnh quăng miếng zui!
Khi thấy sự góp mặt của BB trong chương trình, rất nhiều người tin rằng bạn sẽ mang đến những miếng hài. Nhưng có lẽ, đến lúc này thì tất cả đều phải nhìn nhận lại rồi. Sự nghiêm túc và nỗ lực của BB là không thể phủ nhận. BB thấy mình đã vượt qua những chông gai nào của bản thân?
Mọi người tưởng tui vô chương trình để quăng miếng, diễn hài chứ gì? Hứ, không hề nha!
Thật ra, tôi đã lường trước được về việc này. Bản thân tôi cũng mong muốn mang đến một hình ảnh nào đó mới mẻ mà khán giả chưa bao giờ thấy ở BB. Tham gia một chương trình nghiêm túc, mình cũng cần đầu tư nghiêm túc và rõ ràng cho nó. Diễn hài cũng được nhưng chỉ ở vòng đầu thôi, cùng lắm là đến Công diễn 1. Vào sâu mà cứ diễn hài thì khán giả sẽ bắt bài và chán mình liền. Với BB, mỗi Công diễn sẽ là một hình ảnh khác biệt với nhiều chiêu trò lạ hơn.
Tôi biết khả năng của mình là không thể sử dụng quá nhiều chiêu trò được, vậy nên càng phải cố gắng tập luyện, nâng cao những kỹ năng còn đang yếu như hát hò, vũ đạo. Chiêu trò hay mảng miếng hài thì cũng có hạn, đâu thể cứ lôi ra xài hoài.
BB cũng xác định hát và vũ đạo là những điểm mình còn yếu, vậy khi tham gia chương trình, BB có sợ bị… chê?
Trước giờ BB vẫn bị chê mà. Khi tham gia chương trình, mọi người có nói đây là chương trình mang tính giải trí, tập hợp anh tài thuộc nhiều lĩnh vực và tạo dựng những tiết mục bất ngờ cho khán giả. Sẽ không quá tập trung vào chuyên môn mà mang nhiều tính giải trí. Nghe vậy thì tôi nghĩ mình cũng có thể tham gia trình diễn với những kỹ năng khác. Giọng hát không ổn thì mình hợp tác với những người… hát hay, mình lo phần nhảy nhót, hoặc đơn giản là… làm cảnh. Nghĩ vậy rồi tôi mới thấy tự tin.
Có thể nói đấy là những điều mình còn tự ti khi đến với cuộc thi. Vậy còn những điều BB thấy tự tin nhất ở mình là…?
Lì! BB rất lì mọi người ơi. Cái gì không làm được thì tôi sẽ cố gắng làm cho bằng được. Không ai cho tôi lên sân khấu thì tôi sẽ tìm mọi cách để lên, không ai cho nhảy thì tôi sẽ mọi cách để nhảy và hát. Tôi vốn là đứa rất kiên trì với những gì mình nghĩ trong đầu. Khi đã xác định tham gia chương trình với vai trò một nghệ sĩ đa năng thì tôi sẽ tìm mọi cách để học, để luyện tập, để đạt được những điều mình muốn. Còn nếu không được thì… thôi.
Như BB vừa chia sẻ, việc tìm cách luôn nghĩ ra những chiêu trò mới để gây ấn tượng với khán giả liệu có là áp lực lớn của BB trong chương trình không?
Đúng vậy. Với mỗi công, tôi luôn suy nghĩ xem cần phải làm gì đó mới. Không cần những kỹ năng như xiếc hay đu cột thì cũng cần phải có một điều gì đó thú vị, chẳng hạn như nhảy hay múa bất ngờ. Trước giờ mọi người chưa thấy BB múa ballet thì BB sẽ múa, kiểu vậy đó.
Nhưng thật ra, áp lực lớn nhất chính là thời gian. Tôi muốn trải nghiệm những thử thách khó nhằn hơn nhưng nó cũng cần nhiều thời gian hơn. Như BB có nói, thời gian chuẩn bị cho mỗi công chỉ là hơn 1 tuần – quá ngắn để luyện tập, đâm ra tiết mục không được hoàn toàn như mình mong muốn. Vậy nên dù rất kỳ vọng tạo ra nhiều điểm nhấn mới mẻ, nhưng tôi thường phải hạ tiêu chuẩn xuống an toàn một chút để phù hợp với thời gian gấp rút của chương trình.
Vậy nên vừa nhận lời tham gia là BB đăng ký một lớp nhào lộn, đu dây rồi phải hông?
Đúng vậy! Tui đã tính toán và biết trước hết rồi!
Ngay sau khi nhận được cuộc điện thoại mời tham gia chương trình là tôi đã nhấc máy gọi thẳng cho những người biết đàn, biết hát, biết múa cột … để nhào vô học liền chỉ trong 2 tháng. Chưa cần biết sẽ làm gì trong chương trình nhưng tôi quyết định cứ học cho bản thân đã, sau này chắc chắn sẽ có việc cần áp dụng. Công diễn 1, mọi người thấy tôi đu dây là bởi Nhà Ngũ Hành quyết định làm concept gánh xiếc, mà đu dây lại là chiêu trò phù hợp nhất rồi, mình cũng đã học qua nữa. Lẽ ra, BB muốn để cho các vòng sau cơ vì đu dây rất khó, cũng có những người đu dây trong tiết mục rồi nhưng chưa ai sử dụng cú xoay như BB hết. Tuy nhiên để đảm bảo tiết mục được trọn vẹn nhất, BB đã quyết định đẩy nó lên Công diễn 1 luôn. Khán giả yên tâm nhen, tui vãn còn nhiều chiêu trò lắm. Chưa có hết đâu.
Đọc những chia sẻ của BB sau phần trình diễn mới biết cú xoay người đó phức tạp và khó đến vậy. Tự dưng làm tôi nhớ đến một comment trên mạng nói rằng họ mong BB bớt tấu hài quá nhiều để khán giả đừng coi nhẹ những nỗ lực của bạn nữa?
Khi làm một việc gì đó, tôi luôn muốn đưa kết quả cho mọi người thấy chứ không phải là quá trình để họ phải mong chờ. Nhìn kết quả rồi, mọi người sẽ hiểu rằng mình đa làm được, chứ mà nói trước rồi không làm được thì kì lắm.
Lý do BB không chia sẻ nghiêm túc về những gì mình làm mà luôn quăng miếng, làm mọi thứ nhẹ hều đi bởi đó là chủ đích của BB đó. Tôi muốn cho mọi người thấy rằng: Nếu muốn học được điều gì mới thì cũng không khó khăn đâu mọi người ơi. Khó thì khó thiệt nhưng mình vẫn sẽ làm được thôi, chỉ cần thật nhiều cố gắng luyện tập và kiên trì. Đưa cái gì ra mà mình cũng nghĩ khó lắm, nguy hiểm lắm… thì đâu ai dám làm. Muốn làm được thì chắc chắn mình làm được. Vậy nên đừng ngại, cứ làm đi. Chứ BB mà chia sẻ khó khăn thì mọi người lại nghĩ mình đang than khổ liền.
Nhưng việc mình cứ hài hước và khiêm tốn trước những nỗ lực ấy đôi khi cũng khiến khán giả nghĩ rằng kết quả của BB cao nhờ việc bạn rất hot, chứ không phải bởi bạn đã làm tốt thiệt?
Tính BB xưa nay đã vậy rồi. Luyện tập thì thấy cực lắm, nhưng chỉ ở khúc đó thôi, trải qua rồi thì thấy đâu nhất thiết phải than vãn với mọi người. Vượt qua cái khó rồi tự dưng lại thấy nó… dễ.
Từ trước đến nay, tôi luôn muốn mang những gì tích cực nhất đến với khán giả. Ai đó thấy không nghiêm túc nhưng với tôi thì đó là bản tính. Nghiêm túc quá lại thành nghiêm trọng hóa vấn đề. Mình cứ vui vẻ thôi. Khó thì tập đến khi làm được, rồi khán giả xem sẽ hiểu vì sao nó khó.
BB có nghĩ mình là người có cái tôi cao không?
Rất cao đó. Nếu không có cái tôi cao thì BB sẽ không dám đi học nhào lộn đâu. Tôi luôn đặt ra những mục tiêu và từ đó làm khó bản thân mình, cũng hay tự nhủ: “Nhiều cái không cần năng khiếu đâu. Chỉ cần học và luyện tập thì từ từ rồi cũng sẽ làm được. Giờ chẳng hạn mình nói cho đã rồi lúc lên không làm được thì kì, thấy hèn với bản thân liền. Vậy nên đã làm thì làm tới bến luôn. Nhưng cái tôi đó thì chỉ với bản thân mình thôi, với mọi người thì không có đâu nha.
Hơn chục năm làm nghề, BB đã từ bỏ khuyết điểm nào ở bản thân và tiếp nhận thêm những giá trị mới nào mà BB thấy mình chưa có?
Bỏ được sự sân si. Nói đâu xa, mấy năm trước mà thấy ai nói xấu mình trên mạng là nhảy vô cãi lộn lại liền. Bây giờ, đọc những bình luận tiêu cực lại trong một tâm thế khác với ngày xưa lắm. Trước thì tay run bần bật, giờ thấy… chỉ vậy thôi à. Giống biệt danh Thái tử vậy đó, tự dưng mình thấy vui và hài hước vô cùng. Sao bây giờ tôi dễ dàng buông bỏ những cảm xúc tiêu cực vậy ta. Bớt sân si, bớt bồng bột, bắt đầu trưởng thành và điềm đạm hơn nè. Chứ ngày xưa thì cãi cho bằng được, cãi tới bến tới bờ luôn.
Điều mà BB tích lũy được thì chắc là sự lắng nghe và quan sát. Ví dụ như trong chương trình, mọi người ồn lắm, không nghe được gì hết trơn. 32 ông – ồn kinh khủng. Còn trong cuộc sống, tôi học cách lắng nghe bản thân và quan sát mọi thứ xung quanh, xem mình đang thiếu cái gì hay đang có chuyện gì khiến mình không thoải mái để điều chỉnh.
Tôi có gặp BB trên set quay của Anh trai, trước và cả sau khi trình diễn. Lúc nào BB cũng mang đến một năng lượng rất nhẹ nhàng và tích cực. Có bao giờ BB… cọc chưa?
Có chứ! BB cọc nhiều. Mỗi lần cọc lên là cũng nói ầm ĩ. Nhưng anh Jun Phạm cũng hỏi BB là: “Anh chưa bao giờ thấy em cọc hết vậy. Em cọc lên cho anh coi”. Không lẽ những lúc mình nổi nóng, mọi người không thấy sao? Chắc là nó nhẹ đô hơn mọi người hay sao đó, chứ trợ lý BB thấy hoài. Mỗi lần có gì đó khó chịu hay bức xúc là tôi cũng cọc, nhưng ở mức độ vừa phải thôi. Tôi hiểu rằng mình đang làm việc trong một môi trường tập thể, không phải lúc nào cũng la hét được, như vậy thì rất kỳ và còn làm ảnh hưởng tới mọi người xung quanh nữa. La mắng ai đó ở chỗ đông người thì cũng tội người ta mà (trừ trợ lý BB nha).
Trong công việc, BB thấy bản thân mình là người như thế nào?
Tôi thấy mình đã tìm ra cách làm việc hiệu quả hơn trước đây rất nhiều. Tôi biết mình cần làm gì và không nên làm gì. Cũng học hỏi nhiều hơn điều này khiến tôi thấy mình tốt hơn mỗi ngày.
Khi tham gia vào ATVNCG, tôi nói rằng mình có đi học bộ môn này, bộ môn kia để chuẩn bị – và nó không hề thừa. Vào chương trình, tôi áp dụng được hết những kỹ năng đấy. Mọi bộ môn đều có sự tương trợ lẫn nhau. Ví dụ như khi đu dây trên cao, tư thế tôi rất đẹp nhờ tôi đã học ballet trước đó. Tại sao tôi giữ được gương mặt đẹp? Bởi tôi là diễn viên nên biết camera nằm ở đâu. Biết rằng những thứ mình học sẽ hỗ trợ được cho nhiều công việc sau này thế nên tôi càng ham học, cứ học đi, càng học càng thấy thiếu và chẳng bao giờ là thừa.
Nỗi sợ lớn nhất của BB trong công việc là…?
Sợ bản thân đặt ra những kỳ vọng quá cao. Điều này đi theo tôi từ lâu rồi. Tôi luôn ấp ủ và kỳ vọng vào mọi thứ mình làm, rằng khi cho ra mắt nó chắc chắn sẽ hay và được khán giả đón nhận nhiệt liệt, thế rồi đến lúc công bố lại chẳng được như vậy. Đã từng có những sản phẩm tôi đầu tư vào rất khủng, nhưng kết quả lại chẳng bằng một clip quay chơi ngoài đường. Đây là điều tôi rất sợ, nhưng lại cũng rất khó để thay đổi. Làm việc gì, mình đều phải đặt kỳ vọng vào bản thân thì mới đạt được mục tiêu chứ ha.
Cảm giác khi những kỳ vọng không thành sẽ ra sao?
Không thành thì… thôi. Thất vọng thì cũng buồn đấy, mọi thứ xung quanh như rơi tõm xuống hết, giống một cục pin bị tắt nguồn vậy. Nhưng tôi lại không phải kiểu người phản kháng với những cảm xúc đấy. Tôi kệ. Với tôi, mỗi cảm xúc đều là những cung bậc trong cuộc sống mà, ta cần phải trải qua hết chứ. Càng cố né càng không né nổi. Thế nên cứ đón nhận đi vì rồi thì nó cũng sẽ qua thôi.
Nhìn lại thì BB có một sự nghiệp với nhiều sự thuận lợi và may mắn đấy chứ. Có khi nào BB đối diện với một thất bại lớn chưa?
Cũng nhiều đó. Nhưng để nói về bước ngoặt thì chắc đó là ngày tôi rời nhóm BB&BG. Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ hoạt động cá nhân và chỉ mong giữ được nhóm càng lâu càng tốt. Tới khi chấp nhận buông xuôi và rời đi, ban đầu cũng thấy mình thất bại lắm, nhưng sau này lại thấy đó là một cánh cửa mới để mình tự đi trên chính đôi chân của bản thân, tự gây dựng sự nghiệp bằng tên tuổi của mình. Nếu không có ngày đó chắc cũng sẽ chẳng có BB của hiện tại.
Hẳn BB cũng đã rút ra được không ít bài học?
Nhiều luôn. Khi hoạt động nhóm, tôi hiểu rằng có cả tập thể phía sau để cùng hỗ trợ nhau trong công việc. Làm một mình thì có trăm ngàn chông gai, phải học cách gây dựng lại tên tuổi, đưa cái tên của mình đến với công chúng. Tự tìm cách xây dựng những gì mong muốn, lên cho mình một kế hoạch riêng. Kể từ khoảnh khắc đó, tôi cũng nghiêm túc hơn với sự nghiệp cá nhân của mình.
BB từng chia sẻ rằng: Bạn luôn suy nghĩ rất nhiều về việc phải thử nghiệm những hình tượng mới. Đó có phải áp lực của BB không? Khán giả luôn yêu mến BB bởi con người này, tính cách này, hình ảnh này – tại sao cứ phải quá nặng nề?
Không phải áp lực, mà là mong muốn. Không chỉ trong bất cứ chương trình mà bản thân tôi muốn mình thay đổi mỗi ngày. Hôm nay là 7 điểm thì mai sẽ phải là 8 điểm. Tôi có thể thay đổi về ngoại hình cũng được, thay đổi về tư duy và thay đổi về cả cách sống nữa. Ngày hôm sau mà thấy mình vẫn cũ là buồn nguyên ngày đó. Tôi cần sự thay đổi đó để tương thích với cuộc sống hiện đại bây giờ.
Vậy tôi nghĩ câu hỏi đúng sẽ là: BB có áp lực trong việc phải duy trì sức sáng tạo qua từng vai diễn?
Đó mới áp lực đấy. Tôi không biết việc duy trì sáng tạo với những công việc khác thế nào, nhưng với nghệ sĩ thì rất cảm xúc, mà tôi lại sợ cái gì quá cảm xúc. Có những công việc đòi hỏi mình phải sáng tạo nhưng lại không có hứng để nghĩ thì chẳng phải là đang tự hại mình đó sao? Ta cần tập thói quen để não hoạt động liên tục, mỗi khi có công việc tới thì sự sáng tạo đã ở sẵn đó. Từ đó, khán giả sẽ không thấy chán với sản phẩm của mình.
Luôn xuất hiện với vẻ ngoài và phong cách thiên biến vạn hóa. Sau những lần biến hóa đó, BB Trần thực sự là ai?
Trời ơi, tui còn không biết tui là ai nữa.
Khi làm việc ở những môi trường hoặc lĩnh vực khác nhau, tôi sẽ có những cách hành xử khác và diện mạo khác để phù hợp với từng nơi. Khi ra ngoài, mọi người sẽ thấy tôi là một người rất năng lượng. Nhưng khi về nhà, tôi lại là một người khác. Khi giả gái, tôi mang một năng lượng khác. Khi đi chơi với một nhóm bạn bất kỳ, tôi giống một đứa con nít. Nhưng khi đi với một nhóm khác, tôi lại giống một người anh. Nhiều khi thấy bản thân có bị đa nhân cách không ta? Thật ra không phải, chỉ là mình thay đổi để phù hợp với nơi mình tới, việc mình làm mà thôi. Nhiều bạn bè cũng hỏi: Không biết lúc BB tức giận thì thế nào? Cái này chắc cứ liên hệ với người yêu BB nha, người đó chứng kiến hết những bộ mặt của BB đó.
Có một mặc định nào từ khán giả mà BB thấy sai và mong muốn đính chính không?
“Mê trai đẹp”.
Cái này là cái sai nhất của mọi người nha. Mọi người ơi, tất cả chỉ là diễn xuất mà thôi. Vì chuyện đó mà khán giả vô tình nghĩ rằng BB mê trai đẹp – hoàn toàn là không có. Trai đẹp mê BB nha, đó mới là sự thật nè.
Nhiều nghệ sĩ khi đã gắn liền với một hình ảnh nào đó quá lâu sẽ thường muốn thoát ra và thay đổi. BB đã bao giờ nghĩ mình sẽ không diễn hài và không giả gái nữa?
Tôi phải thấy biết ơn với hình tượng giả gái mới đúng chứ. Nó mang tới sự thuận lợi trong công việc lẫn cuộc sống cua mình. Bây giờ BB vẫn diễn kịch giả gái trên sân khấu kịch Nhà hát Thanh niên mà. Tuy nhiên, lên những sân khấu khác thì tôi sẽ giữ hình ảnh nam. Mình cần rạch ròi như vậy và tôi không muốn từ bỏ hình ảnh nào hết.
Cũng có nhiều người hỏi: BB đóng khung bản thân trong hình ảnh giả gái như vậy thì có sợ khán giả chán không? Tôi lại nghĩ: Quan trọng là mình mang tới khán giả hình ảnh như thế nào thôi. Tôi vẫn sẽ giả gái, nhưng với mỗi nhân vật sẽ có tính cách khác nhau. Với nhân vật này thì sẽ là tính cách hiền lành, với nhân vật kia lại cá tính và chảnh chọe. Cứ giữ hình ảnh giả gái thì đến lúc mọi người thấy BB trong hình ảnh nam, mọi người lại mới bất ngờ.
Là một diễn viên hài, một content creator đều cần rất nhiều sự nhạy cảm và tinh tế. Đôi khi lúc quăng miếng, năng lượng mình lên cao, nhiều bạn sẽ khó mà kiểm soát được cảm xúc của mình. Với một người nhiều kinh nghiệm như BB, bạn làm thế nào để đi giữa cái lằn ranh của vui và vui quá?
Tôi rất thông cảm với điều này. Nhiều khi mọi người khen BB duyên nhưng thật ra tôi cũng nhiều pha vô duyên lắm. Đôi khi cảm xúc lên, mình không kiểm soát được. Các cụ có khuyên là “uốn lưỡi 7 lần trước khi nói”. Vậy khi chuẩn bị tạo content hay làm sản phẩm, tôi nghĩ mọi người nên viết trước ra giấy hoặc cho bạn bè coi. Mọi người xung quanh thấy không phản cảm, không bị xúc phạm là được. Đừng gấp gáp. Thà bớt một tiếng cười còn hơn là vô duyên.
Đến thời điểm này, BB nghĩ khi nào thì mình tạm cảm thấy mình đã thành công?
Tôi cũng lăn tăn về câu chuyện này lắm. Mặc dù đã làm nghề 15 năm, nhưng khán giả vẫn dành cho BB rất nhiều tình yêu thương. Trước khi tham gia chương trình ATVNCG, tôi cũng nằm suy nghĩ: Nếu đặt vai trò là người khán giả thì họ sẽ ấn tượng gì về mình? Thánh chơi dơ ư? Không được, không có một cái gì nghiêm túc hết.
Vậy thì nếu một người chưa biết gì về mình và họ đi hỏi bạn bè, hoặc trong cuộc trò chuyện họ vô tình nhắc đến, họ cũng sẽ hỏi: BB là ai? BB có thành tựu gì? Vậy mình có thành tựu gì ta? Ngoài những sản phẩm xàm xí thì mình cũng cần tìm một điều gì đó để thể hiện sự nghiêm túc chứ? Vậy nên khi nhận được lời mời của chương trình, tôi biết cơ hội đó đã tới. Tôi sẽ chứng minh cho mọi người thấy, BB Trần thật sự nghiêm túc trên sân khấu như thế nào.
Nhìn lại quá trình làm nghề, BB có thấy góc nhìn về đời và cả về nghề của mình có nhiều thay đổi so với ngày xưa?
Rất nhiều là đằng khác. Khi lún sâu vô, tôi thấy những gì mình nghĩ hóa ra lại chẳng như mình nghĩ. Nhìn người khác làm mình thấy dễ, tới lượt mình, nó không hề đơn giản như tưởng tượng. Đó là cả một quá trình phải học và luyện tập mới đạt được thành tựu như vậy. Đến lúc đó, tôi mới hiểu mình đã miss thông tin nhiều quá. Tôi là một diễn viên tay ngang, thế nên càng lúc càng nhận ra mình có biết bao nhiêu điều phải học. Càng biết mình thiếu lại càng cần phải học nhiều hơn. Người ta học trước rồi mới tìm đường có danh tiếng, mình may mắn hơn – có danh tiếng rồi thì lại càng cần bỏ thêm thời gian để đi học.
BB rất biết ơn thời điểm COVID-19 xảy ra. Khi làm bánh, tôi thất bại liên tục. Xem trên mạng thì làm theo cũng được thôi nhưng… tạm bợ lắm. Thế là tôi bắt đầu đăng ký học làm bánh và chỉ sau một ngày, mọi thứ suôn sẻ hơn rất nhiều. Tôi hiểu được nguyên lý, hiểu được những bước cơ bản như thế nào và từ đó làm nền tảng để học những kỹ năng khó hơn. Trải nghiệm đấy giúp tôi nhận ra một chân lý: Nếu muốn làm gì thì chắc chắn sẽ làm được thôi. Nhưng quan trọng nhất là phải học!
Câu hỏi cuối cùng nè: Đến thời điểm này rồi, BB còn điều gì muốn chứng minh cho khán giả thấy về mình?
Giọng hát. Tôi muốn chứng minh cho mọi người thấy là mình có một chất giọng hay, chỉ là… chưa biết kỹ thuật hát mà thôi. Còn lại thì tôi đã thể hiện cho khán giả hết về mình rồi. Chỉ còn muốn mọi người thấy rằng, những gì mình đã nói, mình muốn – mình đều làm được hết. Thế nên tôi mong, mọi người khi nhắc tới điều mình muốn làm thì hãy cứ tự tin mà thử sức, bỏ công học và luyện tập. Chắc chắn bạn cũng sẽ làm được. Không có gì là không thể, quan trọng nhất là bạn có muốn làm hay không.
Cảm ơn những chia sẻ của BB Trần!