Hôn nhân là gì? Tình yêu khi về chung một nhà được thể hiện thế nào? Lần đầu làm bố có gì thú vị? Mỗi cuộc hôn nhân sẽ có những đáp án khác nhau.
Còn hôn nhân từ góc nhìn 2 anh chồng nổi tiếng Tân Một Cú (Phạm Ngọc Tân, sinh năm 1993) và Đức Triệu (con rể NSƯT Xuân Hinh, sinh năm 1995) có một tinh thần chung: Vợ tôi là trùm cuối!

Tân Một Cú (trái) và Đức Triệu (phải)

Tân Một Cú và Mi Đặng hồi mang bầu em Bún

Vợ chồng Đức Triệu – Linh Bùi
Tân Một Cú chọn chiêu “nhường vợ sống lâu”, Đức Triệu xem vợ như công chúa và luôn làm tất cả việc nhà. Tân Một Cú luôn cảm thấy Mi Đặng khó hiểu, Đức Triệu không lý giải được thái độ “em thấy bình thường” với tất cả mọi thứ của Linh Bùi nhưng cả 2 sẵn sàng chiều vợ vô điều kiện. Tân Một Cú đã dần quen với cuộc sống bố bỉm sữa, Đức Triệu đang trong quá trình chuẩn bị đón em bé đầu lòng…
Qua những chia sẻ vừa hài hước vừa thực tế, Tân Một Cú và Đức Triệu đem đến một ấn tượng dễ thương về cuộc sống vợ chồng. Cam đoan là từ đây, hội đã có đôi có cặp sẽ học hỏi được vài chiêu ứng xử mượt mà hơn với nửa kia, còn mem cứng của nhóm độc thân thì có thêm niềm tin vào tình yêu, thấy “nôn” yêu đương, thấy hôn nhân cũng oke oke đó!
Clip hỏi đáp nhanh cùng với Tân Một Cú – Đức Triệu


Chào Tân Một Cú và Đức Triệu,
Hai anh chồng nổi tiếng khai thật xem việc nhà (bao gồm cả nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa, rửa bát và chăm con – với anh Tân,…) được phân chia thế nào đi!
Đức Triệu: Mình làm hết. Vì Linh là công chúa của mình. Bạn ấy có thể yêu những chàng trai giàu có, thành công hơn,… nhưng lại chọn mình – một người cực kỳ bình thường. Linh dành cả thanh xuân bên mình và mình biết ơn vì điều đó nên luôn cố gắng để cô ấy cảm thấy bản thân là công chúa.
Tân Một Cú: Nhà mình phối kết hợp với nhau. Có lẽ vì yêu và ở với nhau lâu rồi, tính cách hợp nhau nên cuộc sống gia đình hay việc nhà không quá căng thẳng. Khi mình bế con, Mi sẽ rửa bình sữa, không phân chia cụ thể gì cả. Ngoài ra một trong những bí quyết cũng giống như Đức là chủ động làm hết.
Thế mà trên MXH từng có 1 nhận xét khá viral, “Đàn ông Việt vô tri – vẫn thương vợ yêu vợ nhưng 0 điểm galant”. Hai anh nghĩ gì về điều này và chấm mình mấy điểm?
Tân Một Cú: Đúng hơn là sự quen thuộc. Đôi khi 2 vợ chồng ở với nhau một thời gian thì có sự thoải mái nhất định. Những hành động nhỏ ngày xưa như khi còn yêu nhau phải chăm sóc người yêu thì giờ bị quên mất. Vì bây giờ vợ giống như một người bạn thân mà không ai đi xách túi cho bạn thân cả.
Đức Triệu: *quay sang nói với Tân* Em có thằng bạn thân toàn xách túi cho em…
Tân Một Cú: Gửi vợ của Đức: Em nên cẩn thận với mối quan hệ bạn thân này!
Tân Một Cú: Quay lại câu hỏi thì chuyện này không liên quan đến đàn ông nước nào đâu, đàn ông ở đâu cũng thế cả. Bản thân mình nếu trong cuộc sống hàng ngày, mình nhớ ra thì vẫn làm những việc đó cho vợ và Mi cũng không quá chấp nhặt chuyện đó. Còn chị nào may mắn có chồng luôn nhớ và chủ động làm thì càng tốt.
Chấm điểm thì chắc chắn là trên trung bình vì dù vô tri hơn so với hồi còn yêu đương nhưng mình vẫn nghĩ là ở trong mức vợ thấy oke.
Đức Triệu: Mình thấy hơi phiến diện, mới chỉ là nhận xét bề mặt. Hồi mình đi du học mọi người rất galant, không chỉ với phụ nữ mà với nhau nữa. Có lần mình ở trường và được một chàng trai đứng giữ cửa từ xa làm mình phải chạy thật nhanh lại để họ khỏi phải chờ. Vì quen với điều đó nên khi về nước mình cũng làm thế, đôi khi người ta tưởng là nhân viên giữ cửa nữa luôn.
Vấn đề này còn phụ thuộc vào môi trường sống. Mình tự tin bản thân là người galant, luôn xách đồ cho vợ, vợ cần gì thì đi lấy, làm hết việc nhà,… Đó là thói quen từ nhỏ, nhờ chơi với người bạn galant kia từ lớp 6. Nhưng nói gì thì nói, các bạn trai dù yêu lâu hay thân thiết, cũng đừng quên những điều nhỏ nhặt đó. Điểm galant của mình là 10/10!

Yêu lâu rồi kết hôn rồi chiều vợ nhưng có khi nào các anh thấy vợ khó hiểu không? Và khó hiểu nhất chỗ nào?
Tân Một Cú: Mình không biết Mi thực sự muốn gì. Vợ mình thường xuyên tự nói vấn đề, tự trải nghiệm, tự đưa giải pháp, rồi tự kết luận còn mình chỉ nghe. Sau khi thực hiện, cô ấy thấy không hợp nên quay ra trách mình: “Tại anh đấy! Sai anh không cản em? Anh cứ để em làm!”. Điều khó hiểu nằm ở đó. Cuối cùng mình để vợ thử hết các lựa chọn cô ấy muốn: “Em muốn làm cái này đúng không? Oke làm! Làm không được à? Không sao cả. Chuyển cái khác”. Mình không biết bao giờ vợ sẽ bớt kiểu đó còn bây giờ vẫn phải chịu thôi.
Đức Triệu: Ở nhà mình thì ngược lại. Mình luyên thuyên, nói từ đầu đến cuối, đưa ra vấn đề, kết luận, còn Linh nghe. Thỉnh thoảng, cô ấy ném vài gợi ý để mình làm theo để lúc làm xong mình lại bảo: “Sao em không cản anh?”. Vì Linh luôn biết bản thân muốn gì, là không muốn gì cả. Với cô ấy, cái gì cũng được, dễ chiều còn mình khó chiều.
Khó hiểu nhất và cũng hay xảy ra nhất là mình thấy nhiều thứ đẹp lắm chỉ cho vợ coi thì vợ bảo: “Bình thường”. Mình thực sự không biết tại sao cô ấy không thấy đẹp.
Tân Một Cú: Đúng là trong cuộc sống, 2 người phải đối lập kiểu một dễ – một khó thì mới dễ sống. Cả hai cùng dễ thì cuộc sống đi xuống, cả hai cùng khó thì tan nát.

Còn các quyết định quan trọng thường được dựa trên ý kiến của ai? Giả sử cả 2 vợ chồng bất đồng ý kiến thì phải làm sao?
Tân Một Cú: Nhường. Mình luôn nhường vợ. Có những lúc cũng bực mình, tức tối nhưng mình không hay thể hiện cảm xúc tức giận ra bên ngoài. Mình ở một mình để bình tĩnh và luôn có một câu “thần chú”: “Đây là vợ mình, không phải ai khác. Nhường tí cũng không sao cả. Nhường một tí cũng không sao cả” rồi một lát sau lại đi dỗ vợ. Mà thật ra, đúng sai không quan trọng, quan trọng là kiểu gì mình cũng… sai.
Sau đó khi đã hoà thuận, mình sẽ nói lại cảm xúc của bản thân. Lúc nóng giận thì vợ không muốn nghe nhưng bình tĩnh rồi, cô ấy sẽ nghe và hai đứa hiểu nhau hơn. Từ lúc mới yêu đến giờ, cách thức hoạt động của bọn mình vẫn vậy.
Đức Triệu: Cả mình và vợ đều khá cứng đầu, cái tôi lớn nên cả hai cùng nhường nhau. Nhưng để đến được bước nhường đó là 1 tuần không nhìn mặt nhau. Vợ mình đi khách sạn ở luôn. Kiểu tự nhiên đi làm về thấy dép đi trong nhà nằm ngoài cửa là biết rồi, đi luôn rồi. May mà đó là ngày xưa, đến giờ càng ngày hiểu nhau và chuyện đó cũng ít đi.


Dành riêng cho anh Tân, cuộc sống của bố bỉm sữa có ổn không?
Tân Một Cú: Mọi người đang xem nhìn kỹ da mặt là biết mình đã thức đêm nhiều thế nào. *cười*
Thực ra mệt vì có nhiều thứ mình không thể lường trước được. Trước đây mọi thứ đều nằm trong tưởng tượng, đẻ con ra sẽ nuôi nó theo kiểu easy này, nó sẽ đi ngủ sớm này, mình sẽ có thời gian cho công việc này,… Nhưng không! Mọi thứ không hoạt động như thế. Mình phải thay bỉm, cho con ti, làm mọi thứ với một đứa bé nhỏ xíu, sờ chỗ nào cũng mềm mềm, rất sợ. Nó ho một tí thôi cũng lo, rồi đi viện rồi đủ loại chi phí,…
Tháng đầu tiên là thử thách nhất. Tháng đó mình không đi làm, báo với sếp là “Em ở nhà chăm con”, không có làm ăn gì nữa hết. Cuộc sống và lịch sinh hoạt của 2 vợ chồng thay đổi 180 độ, đang là người được ngủ thoải mái đến 8 – 9h sáng thì bây giờ 10h tối đã phải lên giường ngủ với con. Nhưng vì mỗi đứa trẻ khác nhau nên để nói cuộc sống bỉm sữa vất vả hay không mỗi người sẽ khác, cứ có con đi thì biết.
Trong đó điều anh thấy khó nhất và khoảnh khắc hạnh phúc nhất khi làm bố là gì?
Tân Một Cú: Khó nhất là lúc con ốm, rất thương. Lúc đó sinh hoạt của con không như bình thường, quấy khóc nhiều, ăn ngủ ít. Có đêm trông con thức trắng đúng nghĩa từ 10h tối đến 6h sáng hôm sau vì con chỉ ngủ được giấc ngắn và khóc nhiều.
Và hạnh phúc nhất cũng là khi con ngủ yên: “Ôi! Nó ngủ rồi, nó bình tĩnh rồi, cũng xinh phết! Lúc đẻ ra trông hơi giống con khỉ mà bây giờ trông cũng dễ thương phết!”. Nó có những điểm, những thói quen giống y chang mình hồi bé (mẹ kể), là một phiên bản mini của mình và vợ nằm đó ngủ rất yên bình, rất yêu. Nhưng khoảnh khắc đó cũng chỉ kéo dài được 30 – 45 phút, rồi nó lại dậy, quay về chu trình cũ.

Còn anh Đức đã khóc rất nhiều khi biết tin mình sắp thành bố và tiếp tục khóc trong nhiều khoảnh khắc khác. Anh nghĩ gì những lúc đó?
Đức Triệu: Ngay khi vợ nói: “Em nghĩ em có thai” thì mình nghĩ: “Ok, mình sẵn sàng rồi”. Nhưng lúc ngồi trước phòng bác sĩ, siêu âm xác nhận có thai, mình khóc luôn giữa bệnh viện. Mọi cảm xúc từ kỳ diệu đến sợ hãi ùa đến cùng lúc. Mất cả tháng mình mới chấp nhận hiện thực mình sắp có con chứ trước đó cứ không tin nổi.
Kinh nghiệm mà anh Tân nghĩ là quan trọng nhất, muốn chia sẻ với anh Đức nhất về chuyện có con là…?
Tân Một Cú: Vẫn như cuộc trò chuyện của bọn mình bên ngoài máy quay: Tranh thủ ngủ đi! *cười*
Có một điều là mình sẽ đọc được nhiều thông tin về nuôi con, dạy con ở khắp nơi. Nhưng trong tháng đầu tiên, khi con còn nhỏ thì cứ nương theo con, gần gũi và chiều nó một chút cũng được. Giai đoạn này trôi qua nhanh lắm, chớp mắt một cái là con sẽ lớn hơn, chẳng còn bé để bế bằng một tay đâu.
À, còn nữa là nên tin vào linh cảm của người mẹ. Sự kết nối giữa mẹ và con là thứ anh em mình không bao giờ có được. Có một lần Bún thở khò khè, mình chỉ nghĩ là do lạnh thôi nhưng vợ bảo không ổn, đòi đưa con đi viện từ 4h sáng. Đến sáng hôm đó bác sĩ khám thì kết quả viêm phổi, phải nhập viện một tuần. Bác sĩ nói nếu để lâu thì có thể nặng hơn.
Về phần Đức, anh có chuẩn bị gì chưa? Bạn có hỏi han chia sẻ kinh nghiệm từ mọi người xung quanh như chú Xuân Hinh chẳng hạn?
Đức Triệu: Mình biết sinh và nuôi con là chuyện phức tạp, không bao giờ có thể nói là chuẩn bị sẵn sàng hoàn toàn. Thế nên cứ đến đâu hay đến đó vậy, miễn là có tinh thần sẵn sàng phản ứng. Hỏi thì cũng hỏi nhiều nhưng người khuyên phương pháp này, người bảo cách kia, có người chẳng cần phương pháp gì. Thôi cứ như anh Tân nói là cứ sinh con ra và nương theo để chiều.


Người ta nói “phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng” còn đàn ông hơn nhau ở “tấm vợ” như thế nào?
Tân Một Cú: Đàn ông có thể ra ngoài làm việc, khai phá thế giới được hay không phụ thuộc vào việc sau lưng họ có một người phụ nữ là chỗ dựa vững chắc không. Ví dụ mình đi làm thì yên tâm dành 100% vào công việc, không phải lo con ở nhà ăn uống ra sao, vợ chăm con có ổn không, vì vợ mình đã làm tốt điều đó. Thậm chí, khi cần một người lùi lại lo cho gia đình để một người tiến lên trong sự nghiệp, Mi đã sẵn sàng chấp nhận điều đó.
Dù là đàn ông hay phụ nữ đều hơn nhau ở người bạn đời. Hôn nhân là của hai người, phải có sự hỗ trợ và hiểu nhau nên ai có được điều đó càng nhiều thì cuộc sống càng dễ thở.
Đức Triệu: Điều quan trọng nhất với mình là sự hỗ trợ tinh thần. Mình khá nhạy cảm, kiểu “mềm”, cần rất nhiều tình cảm và Linh mang lại được những thứ đó dù phụ nữ nói chung thường không thích đàn ông như vậy. Không hiểu sao Linh lại đi yêu mình.
Ngày xưa, mình thấy hơi xấu hổ vì nhạy cảm nhưng lớn lên, mình nhận ra vấn đề tâm lý của đàn ông nói chung bị xem nhẹ nên chẳng có gì phải xấu hổ cả. Và lúc đó mình thấy vợ thật tuyệt, bạn ấy lắng nghe, chấp nhận con người mình. Nên mình đã hơn nhiều người đàn ông khác, thắng đời 1 – 0 vì có người vợ như vậy.
Tân Một Cú: Đồng điệu về mặt mindset đó. Một người mindset 2024 không thể nào cưới người sống kiểu 1960 được.

Hơi sến 1 tí nhưng mà khoảnh khắc nào của vợ khiến 2 anh nghĩ “Ừ, mình cưới đúng người rồi”?
Đức Triệu: Mình có tâm hồn mình khá nghệ sĩ nhưng cuộc sống lại rất nhanh nên lúc chậm rãi nhất là ở bên vợ. Thỉnh thoảng, mình ngồi nhìn vợ thật lâu và mỗi lần như vậy mình đều cảm thấy: “Ừ, mình cưới đúng người rồi”. Lúc đó cô ấy có thể làm bất cứ việc gì, trang điểm, lướt điện thoại,… mình đều thấy hạnh phúc.
Tân Một Cú: Đó là cả hành trình dài nhưng trong đó có một vài chuyện đáng nhớ.
Có lần mình đi phượt và ngã xe, không bị quá nặng nhưng vì ngã ở tốc độ cao, đập xương sườn xuống đất. Hồi đó chưa cưới nhưng khi biết chuyện, Mi lập tức từ nhà phi sang, ngủ lại tối hôm đó để xem mình ổn không. Sáng hôm sau, vết thương sưng to, mình không tự mặc quần áo được thì vợ mặc quần áo cho mình, lấy xe máy chở mình đến phòng khám,… tự làm hết. Mà mọi người biết là size gap của bọn mình thế nào rồi nên lúc đó Mi rất vất vả.
Có lúc mình phải đưa ra quyết định lớn về công việc thì Mi luôn là người chỉ ra vấn đề kiểu không nên làm vậy vì thế này, thế kia. Nhưng thấy mình quyết tâm thì cô ấy vẫn ủng hộ. Đến lúc mình mệt mỏi, vợ lại ở bên an ủi, giúp tìm cách giải quyết.

Cuối cùng, 2 anh có lời nào anh thủ thỉ với vợ mình và “nói nhỏ” với các chị em khác ngoài kia – điều mà khiến họ sẽ “tỉnh lại” sau khi nghe văn tả vợ vừa rồi của 2 anh?
Tân Một Cú: Sau 3 tháng chăm em bé vừa qua, mình chỉ muốn gửi một lời đến vợ mình là mong vợ luôn mạnh khỏe, để mình có thể yên tâm đi làm và… trốn chăm con.
Trong 3 tháng qua, mình nhận ra phụ nữ rất vất vả. Mi sinh mổ nên rất đau, mất khoảng 1 tháng đầu để có thể hồi phục và sinh hoạt bình thường, nhìn thương lắm. Rồi vợ cũng lóng ngóng trong việc chăm con, cho con ăn thế nào, tìm hiểu dinh dưỡng ra sao, phải đọc và mua đủ thứ,… Vì vậy chỉ mong con ngoan để vợ khỏe, có thêm thời gian cho bản thân.
Với tất cả các chị em ngoài kia, mong mọi người luôn xinh đẹp, vui vẻ và tìm được một người bạn đời – không nhất thiết phải là đàn ông – một người có thể chăm sóc và đồng hành cùng bạn suốt đời.
Đức Triệu: Vợ mình vốn không phải là người suy nghĩ hay lo lắng thái quá nhưng từ ngày có con, tự nhiên bạn ấy trở thành một người lo âu rất nhiều. Thế nên mình chỉ muốn nói là: “Vợ anh đừng suy nghĩ quá nhiều. Có anh ở đây, bọn mình cùng ở đây thì mọi thứ sẽ oke!”.
Với phái nữ nói chung, chúc chị em có được sự tự chủ, độc lập để tự chăm sóc bản thân, kể cả sau này các bạn cưới chồng. Như mình dạo này đang cảm thấy khá có lỗi với vợ vì công việc khiến mình đi khá nhiều, dù vợ đang bầu. Nhưng vợ mình là một người phụ nữ rất tuyệt vời, cô ấy tự chăm sóc bản thân, độc lập, không làm nũng nhiều. Mình cũng mong các bạn gái sẽ như vậy, đừng phụ thuộc vào đàn ông, chúng tôi không đáng tin lắm đâu!
Cảm ơn 2 anh vì đã chia sẻ!